Tạ Văn Húc đến, đúng là hoàn toàn thoả mãn được tâm lý ái mộ của Vương Kiều Kiều, còn có cảm giác đắc thắng khi đánh bại kẻ thù không đội trời chung.
Cho nên khi thấy Phương Tử Dương dẫn người tới, còn bày ra sắc mặt khó coi bước vào ghế lô hội sở, vẻ mặt đắc ý của Vương Kiều Kiều đúng là không thể nào miêu tả nổi.
Chẳng hề có một chút cảm giác chột dạ vì giật bạn trai người khác hay bị xem là tiểu tam, ngược lại còn ra vẻ kinh ngạc, mở miệng nói những lời khiến người ta nghẹn họng:
“Ai da, Phương Tử Dương, cậu vừa gặp chuyện lớn như vậy, sao không ở nhà nghỉ ngơi cho tử tế, còn cố ý tới dự sinh nhật tôi nữa? Đúng là khách khí quá rồi, nhưng mà thật sự không cần đâu, mấy ngày nay cậu gặp chuyện lớn thế kia, tôi cũng đâu phải người nhỏ nhen, sẽ không chấp nhặt với cậu đâu…”
Vương Kiều Kiều cố ý vừa nói vừa làm ra vẻ ngại ngùng quá rõ ràng, như thể cố tình để mọi người thấy,
“Vừa nãy Văn Húc ca ca còn giúp cậu giải thích, tôi tin lời Văn Húc ca ca nói, biết cậu không cố ý làm mất mặt tôi.”
Cô ta chính là cố tình tạo ra dáng vẻ đó, dù thừa biết Tạ Văn Húc không thể nào thật lòng thích mình, nhưng chỉ cần khiến kẻ thù tức nghẹn, để bản thân thoả mãn cơn ghen ghét, vậy là đủ rồi – Vương Kiều Kiều trước nay vẫn luôn là kiểu người như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT