Phương Ngạn Đông nở nụ cười nho nhã xen lẫn từ ái, dường như thật lòng vui mừng khi con trai trở nên hiểu chuyện, vẻ mặt như thể hoàn toàn không để tâm đến mấy thứ tiền tài phàm tục như cổ phần.
Phương Tử Dương nhìn ông, cũng cười càng thêm chân thành, trong hốc mắt còn lấp lánh nét cảm động:
“Ba ba, nếu ba biết con tiêu tiền không chừng mực, sao còn để con tự chủ cổ phần được chứ, con thật sự không kiểm soát nổi. Không được, đã nói là trao quyền thì phải trao quyền, ba ba giúp con giữ, con tin tưởng ba ba.”
“Cái này…”
Tuy trong lòng đã muốn gật đầu đồng ý, nhưng trên mặt Phương Ngạn Đông vẫn còn ra vẻ do dự.
Phương Tử Dương lập tức cho ông đường lui, “Vậy thì cứ quyết vậy đi. Nếu ba ba thấy trong lòng còn áy náy, sau này cứ cho con thêm tiền tiêu vặt là được. Bằng không lỡ con thật sự không khống chế nổi, đem cổ phần phá hết thì sao?”
Nói tới mức này rồi, nếu còn từ chối thì chẳng khác nào diễn quá lố, mất cả tự nhiên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play