Mặc Vũ chau mày, không nói lời nào. Lúc này hắn cũng cảm thấy vừa rồi bị Tô Linh chọc giận nên lỡ lời, không biết có liên lụy đến Yên nhi hay không.
Trưởng lão Càn Sơn thấy Mặc Vũ không đáp, liền lạnh giọng nói tiếp: “Chưa bàn đến việc ngươi vốn không nên tùy tiện can thiệp vào chuyện giữa các đệ tử, chỉ nói trong thời gian ngươi bế quan, Tô Linh không chỉ tìm được một linh mạch thượng phẩm quy mô lớn cho tông môn, còn phát minh ra một pháp khí có thể giúp Huyền Lăng Tông kiếm về vô số linh thạch, khiến từ trên xuống dưới không còn lo thiếu thốn. Đây là cái mà ngươi gọi là phế vật không cống hiến được gì cho tông môn sao?”
Huyền Thanh Tử trước đó chưa hề hay biết chuyện này, giờ nghe xong thì chấn động đến ngẩn người. Đồ nhi của lão xuất sắc đến vậy sao?
Trên gương mặt Mặc Vũ thoáng hiện vẻ ngây ngẩn. Họ đang nói… Tô Linh? Không phải Tô Linh chỉ là kẻ vô dụng hay đố kỵ, suốt ngày bắt nạt người khác sao? Sao có thể làm ra những chuyện này? Sao Yên nhi lại không nói với hắn?
Hắn hít sâu một hơi, như thể đã nghĩ thông điều gì đó, lạnh lùng cất lời: “Vậy không càng chứng minh suy đoán của ta là đúng sao? Người này không phải Tô Linh thật, mà là Tô Linh đã bị lão quái đoạt xá! Một kẻ như nàng, sao có thể tu luyện nhanh đến vậy, sao có thể tìm được linh mạch? Càng không thể phát minh pháp khí!”
Ngay cả Thần Nông trưởng lão vốn luôn ôn hòa cũng thấy cạn lời. Lão quái gì mà phát hiện linh mạch lại không độc chiếm, còn dâng cho tông môn? Lão quái gì mà biết chế pháp khí lại không giấu như giữ của, mà còn đem đi bán rẻ cho tông môn? Lão quái kiểu gì thế? Từ bi như Phật tổ chắc?
Thấy thời cơ đã chín muồi, Tô Linh bỗng cất tiếng: “Tô Linh nguyện dùng Linh Đồng Kính để chứng minh bản thân trong sạch!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT