Tống chấp sự nghe xong chỉ cười lạnh, ánh mắt nhìn Cẩu nhị thiếu mang vài phần nghiêm nghị:
“Cẩu đạo hữu nói vậy là sai rồi. Mộc Tiên Cư ta buôn bán mở cửa, làm ăn lấy chữ ‘công bằng’ làm đầu, đã là khách thì đều được đối đãi như nhau. Không vì ai có quan hệ làm ăn với Mộc gia mà mở cửa sau thiên vị.”
“Vừa rồi tại hạ nhìn thấy rõ ràng, là vị cô nương này đến trước, thế nhưng Cẩu đạo hữu lại buông lời vô lễ, còn động thủ trong địa phận Mộc Tiên Cư, định ỷ thế hiếp người. Cẩu đạo hữu làm càn giữa ban ngày ban mặt trong Mộc Tiên Cư, chẳng lẽ coi nơi đây là địa bàn của Cẩu gia các ngươi rồi sao?!”
Lời này nói ra quá chừng công chính, khiến sắc mặt Cẩu nhị thiếu không khỏi khó coi. Bình thường hắn quen thói ỷ thế ức hiếp, nào ngờ hôm nay ở đất Mộc gia lại bị chặn đầu như vậy. Nhưng hắn vốn sĩ diện, há lại dễ dàng cúi đầu nhận sai?
“Vì một con tiện nhân nghèo rớt mồng tơi, ngươi định đắc tội với Cẩu gia bọn ta sao, Tống chấp sự? Ta là quý khách lâu năm của Mộc Tiên Cư các ngươi đó!”
Tống chấp sự bước đến cạnh Tô Linh, nhìn Cẩu nhị thiếu như thể nhìn một kẻ ngốc:
“Cẩu đạo hữu quả thật là không hiểu lý lẽ. Nếu nói đến thân phận, nếu Mộc Tiên Cư ta có ai cần phải ưu tiên, thì cũng chẳng tới lượt đạo hữu đâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play