Tô Linh thao thao bất tuyệt càng nói càng hăng, chẳng những phân tích đâu ra đó mà còn hết lời khen ngợi kẻ đã bày ra trận pháp, khiến sắc mặt của Mộc Vân Dật trắng thêm từng phần theo mỗi câu nàng nói.
Lúc này, hắn đã hoàn toàn tin lời Tô Linh. Hắn có thể nhận ra, nữ tử tên Tô Linh này tuyệt không phải đang dối trá.
Một lúc lâu sau, Mộc Vân Dật trầm giọng hỏi: “Tô tiểu hữu kiến thức quảng bác như vậy, không biết có nắm được cách phá trận hay không?”
“Chuyện đó đơn giản thôi, chỉ cần ngươi rời khỏi tòa nhà này là được. Huynh không ở trong tiểu trận, thì pháp khí của mẫu trận cũng sẽ không hút được linh lực của huynh nữa.”
“Không, vậy vẫn chưa đủ. Có cách nào tìm ra kẻ đang hút linh lực của ta không?”
Nghe thế, Tô Linh chớp mắt một cái, suýt thì tưởng tượng ra luôn một vở tu chân giới đại hào môn đấu đá cẩu huyết kịch.
Tốt lắm! Nghe thế thì chắc chắn sau lưng tà trận này còn có kẻ khác giật dây, và kẻ tặng căn nhà này khả năng không phải cùng một người?! Một quả dưa lớn trong giới hào môn đây mà!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT