Một hồi náo loạn cuối cùng cũng khép lại.
Tô Linh không trở về nhà Hổ Nhị thúc, mà cùng Thỉ Đậu ở lại nhà Cẩu Đản giúp xử lý hậu sự. Dân trong thôn nghe tin dữ cũng lần lượt kéo đến hỗ trợ, mãi đến khuya, tiểu viện của nhà Cẩu Đản mới dần yên tĩnh trở lại.
Mẫu tử Cẩu Đản mệt mỏi quay vào nghỉ ngơi, Tô Linh thì lo người của Điểm Thương Tông lúc nàng không có mặt sẽ ra tay trả đũa gia đình Cẩu Đản, nên dứt khoát chẳng đi đâu, ôm lấy Thỉ Đậu bay thẳng lên mái nhà hóng gió đêm.
Trời trong vắt, không một áng mây. Bầu trời sao rực rỡ như tranh, ngân hà tựa dải lụa bạc đổ xuống trần gian, làng nhỏ dưới chân núi an bình tĩnh lặng, như thể lạc vào một thế giới khác.
“Đẹp thật đấy…” Tô Linh ngậm cọng cỏ đuôi chó trong miệng, nằm dài trên mái nhà, hai chân bắt chéo, thở dài cảm thán.
Thỉ Đậu nằm bên cạnh, vừa gãi bụng vừa làu bàu: “Đẹp thì đẹp, tiếc là toàn là ảo cảnh.”
Tô Linh không buồn bận tâm: “Chỉ cần tin là thật, thì nó chính là thật.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT