Quãng thời gian sau đó, Tô Linh hóa thân thành một nữ tử bá đạo, phóng khoáng tiêu tiền như nước, hễ thấy vật gì có thể dùng cho Dung Uyên là lập tức xuất thủ, mua từ Đông nhai sang Tây nhai, rồi lại từ Tây nhai đến Nam nhai, không hề chùn tay.
Lúc đầu Dung Uyên còn khuyên nhủ đôi câu, song nữ nhân một khi đã “lên cơn mua sắm” thì đâu còn chút lý trí nào, dẫu có là Thiên Vương lão tử đến cũng đừng hòng cản nổi!
Tô Linh hôm nay vui vẻ chưa từng có. Mấy đời trước nàng suốt ngày chỉ biết tu luyện, cứu người, sống như mang theo tấm bia mộ trên lưng, lúc nào cũng nặng nề, làm gì còn thời gian mà dạo chơi phố chợ, hưởng thụ nhân sinh. Đến tận bây giờ, nàng mới thật sự cảm nhận được cảm giác sống.
Nhìn chiếc nhẫn trữ vật đầy ắp, Tô Linh hết sức hài lòng. Những thứ cần mua đều đã mua đủ, kế tiếp là...
Đúng vậy! Tuổi trẻ thời nay đi dạo phố sao có thể thiếu khoản ghé tửu lâu?
Tô Linh kéo tay Dung Uyên, thẳng tiến đến tửu lâu lớn nhất quanh đây – Thực Hương Các.
Thân là lão chủ cố của tửu lâu này, ký ức của nguyên chủ trong đầu Tô Linh đương nhiên có đầy đủ. Từ nhỏ đã được chưởng môn sủng ái, chưa từng thiếu tiền tiêu, là loại người biết ăn chơi hưởng lạc chính hiệu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT