Mấy canh giờ sau.
“Không ổn rồi, bay hết nổi nữa, đói muốn chết mất thôi.” Tô Linh ôm lấy Thỉ Đậu, chậm rãi hạ xuống.
“Tô tỷ, nhưng chỗ này quanh quẩn toàn hoang sơn dã lĩnh, chẳng có lấy một bóng người chứ nói gì đến quán xá.” Thỉ Đậu đưa mắt nhìn quanh, thấy chỉ toàn cỏ hoang mọc đầy, ngay cả tàn tích nhà cửa cũng chẳng có.
Tô Linh đảo mắt một vòng, chọn lấy một bãi đất sạch sẽ ven đường, từ trong giới chỉ trữ vật lấy ra một tấm chăn lông sạch sẽ trải xuống đất, sau đó lần lượt móc ra đủ loại linh thực và điểm tâm, cuối cùng lấy thêm cả một chiếc giá nướng đặt lên, bắt đầu nhóm lửa nướng thịt.
Thỉ Đậu trố mắt nhìn Tô Linh thao tác gọn gàng như nước chảy mây trôi, ngây ra như tượng.
“Tô tỷ, chúng ta ăn ngon vậy luôn sao?”
“Thịt Phong Hống thú nướng, ngươi từng ăn chưa? Mùi cay tê tê cùng vị thì là thơm lừng.” Tô Linh vừa thuần thục rắc gia vị vừa lên tiếng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT