Dung Uyên đè nén nỗi bi thương trong lòng, vận chuyển linh lực trong cơ thể, chưa đến một khắc đã khôi phục hình người.
“Linh khí của tiền bối quá mức cường đại, hiện tại tu vi ta… đã đạt tới cảnh giới Hóa Thần kỳ của Nhân tộc.” Dung Uyên ôm ngực, sắc mặt tái nhợt.
Chợt nhớ bản thân đã rời đi quá lâu, hắn lập tức đứng dậy rảo bước quay về. Sư tỷ vốn yếu đuối nhát gan, nếu tỉnh lại không thấy hắn, nhất định sẽ hoảng sợ đến bật khóc mất!
Khi quay lại nơi vừa rồi, thấy Tô Linh vẫn còn say ngủ trên cây, Dung Uyên lúc này mới khẽ thở phào.
Hiện đã qua hơn một canh giờ, chẳng mấy chốc sẽ đến thời điểm mọi người tập hợp như đã hẹn.
Dung Uyên tranh thủ thời gian ngồi xếp bằng điều tức. Vừa rồi linh khí hấp thu quá nhiều, hiện tại trong cơ thể hắn loạn thành một mớ, nếu không kịp thời điều hòa e rằng sẽ tẩu hỏa nhập ma, thậm chí nổ thể mà chết.
Nghĩ đến đây, hắn lấy từ nhẫn trữ vật ra một quả linh quả do Tô Linh đưa từ trước ăn vào. Không ngờ linh quả vừa xuống bụng, cảm giác hỗn loạn kia đã vơi đi một nửa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play