Một lúc sau, Tô Linh nhìn Thỉ Đậu đang co rúm thành một đống run rẩy, ghé sát vào tai mèo của nó, thấp giọng nói ra kế hoạch của mình. Thỉ Đậu nghe xong suýt chút nữa ngất xỉu tại chỗ.
“Meo… Tô tỷ, tiểu đệ thật sự làm được sao?”
Tô Linh thấy cục diện ngoài sân đang vô cùng căng thẳng, lập tức thúc giục: “Nuôi mèo ngàn ngày, dùng mèo một lúc. Ta nuôi ngươi ăn biết bao thứ tốt, hôm nay dùng ngươi có gì mà ngại? Ngươi mang theo hộ thuẫn này, lão yêu phụ kia căn bản không thể làm ngươi bị thương, cứ yên tâm mà đi!”
“Nhưng mà Tô tỷ, bà ta biết dùng độc đấy, tiểu đệ sợ lắm…”: Thỉ Đậu run như cầy sấy.
Tô Linh nghe vậy, từ giới chỉ trữ vật rút ra một bình đan dược. Đây là linh đan cực phẩm Mộc Vân Dật từng tặng nàng, là Ngọc Lộ Đan do Mộc gia bí chế, linh thảo luyện chế vô cùng quý hiếm, một bình chưa đầy mười viên cũng đã có giá vạn thượng phẩm linh thạch. Chỉ cần một viên đã có thể giải trăm loại độc, hơn nữa chỉ cần ngậm trong miệng cũng có thể trăm độc bất xâm, lợi hại vô song.
Loại đan này với một người keo kiệt như Tô Linh thì vốn dĩ không nỡ dùng, nhưng tình thế cấp bách, nàng không còn lòng dạ tính toán, liền nhét luôn một viên vào miệng Thỉ Đậu.
Thỉ Đậu thấy Tô Linh sẵn sàng hy sinh linh đan quý giá như vậy, nó mà còn nói thêm gì nữa, e rằng Tô tỷ sẽ vặt lông đem nó hầm canh mất. Thế là lập tức lao vút ra ngoài, từ xa nhìn lại chẳng khác gì một con rùa lớn đang phóng như bay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play