Tô Linh vừa định châm chọc Thẩm Cửu Thư đang ôm ngực đau đớn, thì bên ngoài vang lên tiếng gọi trầm ổn của Long Vệ: “Bệ hạ!”
Tô Linh liếc Thẩm Cửu Thư, ra hiệu im lặng, rồi chỉ tay bảo hắn ra mở cửa. Còn mình thì nhanh chóng chỉnh lại y phục, làm ra vẻ mỏi mệt suy yếu.
Long Vệ bước vào, lập tức quỳ xuống trước mặt nàng: “Bệ hạ, thuộc hạ bất lực, để thích khách trốn thoát. Thỉnh bệ hạ giáng tội!”
Tô Linh không hề kinh ngạc. Nàng biết rõ con rối kia lợi hại đến mức nào, lại còn có thể dịch dung. Cung đình lớn như vậy, truy bắt kẻ đó căn bản là chuyện không tưởng. Nhưng đã làm chủ, phạt vẫn phải phạt, nếu không đám người này sau này còn dám qua loa.
“Chỉ một tên thích khách mà các ngươi cũng không bắt được, để mặt mũi trẫm đặt ở đâu hả?” Nàng giận dữ mắng “Toàn bộ Long Vệ trừ ba tháng bổng lộc, đào ba thước đất cũng phải lôi tên thích khách kia ra cho trẫm!”
“Tuân chỉ!”
Sau khi Long Vệ lui ra, Thẩm Cửu Thư khép cửa lại, rồi quay đầu nhìn Tô Linh, đầy cảnh giác: “Ngươi vừa rồi cởi y phục làm gì? Đừng có làm chuyện bậy bạ đấy, bản thiếu gia không phải loại người tùy tiện!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT