Mông của Thẩm Cửu Thư nở hoa rồi.
Tô Linh lúc này đang ngồi ung dung trong cung điện, vừa nhấm nháp từng trái nho được nam phi bóc vỏ dâng lên, vừa lắng tai thưởng thức tiếng rên la thảm thiết của Thẩm Cửu Thư ngoài kia, cảm thấy một bụng oán khí trong ngực cuối cùng cũng được xả ra đôi chút.
Bên ngoài bức họa, Thẩm Cửu Thư là Đại thiếu gia của Thẩm gia; nhưng bên trong bức họa, hắn chẳng là cái thá gì. Nếu không nhân cơ hội này mà chỉnh cho hắn một trận thì chẳng phải thiệt to rồi sao?
Con mèo Thỉ Đậu trong lòng nàng vài lần muốn cất tiếng nhưng đều bị Tô Linh bịt miệng lại, đành phải nằm phục trên đùi nàng, cảnh giác nhìn bốn phía xung quanh. Có vẻ như nơi này cấm mèo nói chuyện.
Tay thì vuốt ve Thỉ Đậu, nhưng trong đầu Tô Linh lại đang quay cuồng suy tính tình tiết liên quan đến Vô Tự Họa trong nguyên tác.
Tuy giờ nhiệm vụ trong Vô Tự Họa đã hoàn toàn khác với truyện gốc, nhưng không phải là không có chút manh mối để tham khảo. Ít nhất nàng vẫn có thể dựa vào tình tiết trong nguyên tác để nắm được vài quy tắc ẩn giấu của bức tranh này.
Trong truyện gốc, sau khi An Như Yên tiếp nhận nhiệm vụ, nàng ta đã dựa vào thân phận hoàng hậu của mình mà trong ngày đầu tiên đã giết chết mấy kẻ nàng nghi ngờ. Kết quả, bị Vô Tự Họa trừng phạt, hôn mê suốt một ngày. Cho nên trong thế giới của bức họa này, nếu dùng cách giết người để loại trừ khôi lỗi tề tác thì sẽ bị phản phệ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play