Thấy sắc mặt Dung Uyên trắng bệch, khóe môi còn vương vết máu, Tô Linh không khỏi tự trách. Nàng phải nhanh chóng đại bổ cho tiểu sư đệ đáng thương này mới được.
Khoan đã, đại bổ?
Trong đầu Tô Linh lóe lên một ý tưởng: ủa? Nàng chẳng phải vừa đoạt được một ngàn quả Bồ Đề linh đào đấy ư? Vừa hay có thể đem ra đút cho sư đệ ăn!
Dung Uyên còn đang nghĩ cách an ủi sư tỷ thì chợt miệng bị nhét vào một thứ mềm mềm, theo bản năng hắn liền cắn lấy. Chẳng mấy chốc một vị ngọt thanh lan tỏa trong miệng, cảm giác khó chịu nơi ngực lập tức tiêu tan, toàn thân cũng trở nên nhẹ nhõm khoan khoái lạ thường.
“Thân thể thấy khá hơn chưa?” Tô Linh cúi người hỏi han đầy quan tâm.
“Đỡ nhiều rồi… Sư tỷ, vừa rồi tỷ cho ta ăn cái gì vậy?” Dung Uyên nghi hoặc.
“Cái này à, chỉ là một loại linh quả không mấy quý giá thôi.” Tô Linh vừa nói vừa lấy một quả Bồ Đề linh đào ra lắc lư trước mặt hắn: “Ăn vào có thể chữa khỏi những khó chịu trong người.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play