Đại Oa bị Tiểu Muội xác định chắc chắn như vậy, thậm chí còn tự hỏi bản thân có phải mình vừa đánh rắm trong chăn không.
Nhưng mà Tống Hòa cười cực kỳ lớn tiếng, Mễ Bảo cười ngửa cả người ra sau, khiến Tiểu Muội vô cùng tức giận.
Ngay khi cô bé tức giận đến sắp giơ chân lại đánh rắm thêm lần nữa, lần này cô bé đứng nên đương nhiên ai cũng biết ai thả.
Trong nháy mắt, Tiểu Muội oa oa khóc lớn nhảy xuống giường, lê dép lê, vừa khóc vừa vào bàn lấy giấy, sau đó che lấy cái mông vội vàng chạy đến nhà vệ sinh.
Tiểu Muội bây giờ cũng không dám nhớ tới chuyện này, thậm chí đến lúc con gái cô sinh ra rồi, lúc đứa nhỏ mấy tháng bị mình đánh rắm dọa ngơ ngẩn, cô cũng đều có thể nhớ lại tai nạn xấu hổ này. Sau đó hận không thể tự đánh đầu mình hai lần, để đầu mình nhanh quên chuyện này đi!
Thật là, ông trời cho cô trí nhớ tốt, tại sao không cho cô một công năng ghi nhớ có chọn lọc chứ?
Tiểu Muội có chút chột dạ mất mặt, vài ngày không dám về tứ hợp viện, sau này lại âm thầm tìm hiểu Tống Hòa, muốn biết chị ấy còn nhớ chuyện này không.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play