Ánh mắt của hai người đối diện nhau, lập tức hiểu ea ý của đối phương.
Tạ Chiêu Khánh nở mỉm cười: “Tôi chỉ coi trọng bản mẫu thôi...”
Tống Hòa cũng gật đầu: “Có luôn.”
Hai người hiểu ý nhau rồi nở nụ cười.
Lúc này đúng lúc phục vụ bưng thức ăn lên, Tống Hòa nhìn đồ ăn ở trước mặt vô cùng quen thuộc dùng chiếc đũa lấy một nửa chén cơm, sau đó lại đưa phân nửa còn lại cho hai đứa nhỏ ăn.
Lượng cơm của quan ăn vừa đủ, mỗi lần ăn cơm ở quán cơm quốc doanh, Tống Hòa và Tiểu Muội đều làm như vậy.
Nếu không mình không ăn hết, còn Đại Oa Mễ Bảo lại không đủ ăn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT