Thấy người trong lòng xuất hiện vào thời khắc then chốt để bênh vực mình, Mạnh Tâm Nhi lập tức cảm động đến rơi lệ.
“Tống Viêm, sao chàng lại đến đây?”
Tống Viêm dịu giọng trấn an nàng: “Ta không đến, làm sao biết được bọn họ lại khi dễ nàng đến thế? Khi dễ đến mức này còn ra thể thống gì?”
Dứt lời, hắn đưa mắt giễu cợt nhìn về phía Mạnh Yến và phu phụ thành chủ, lời lẽ châm chọc: “Đường đường là một nhà thành chủ, lại đi bắt nạt một nữ nhi nuôi trong nhà? Nói ra không sợ người trong thiên hạ chê cười sao? Đã là đồ vật chính miệng các người tặng đi, làm gì có đạo lý đòi lại?”
Khương Mặc nhìn Tống Viêm vừa xuất hiện liền biết ngay sắp sửa đến đoạn kinh điển nam chính "bá đạo che chở thê tử". Thế nhưng lời hắn nói... sao nghe mà khó nuốt thế kia?
Phó Anh nãy giờ vẫn im lặng, lúc này đã điều chỉnh lại tâm tình, chậm rãi mở miệng: “Tống Viêm, đây là chuyện nhà họ Mạnh ta, ngươi là người ngoài, nơi này không tới lượt ngươi mở miệng.”
Ánh mắt bà cũng chuyển sang nhìn Mạnh Tâm Nhi, nét hiền từ yêu thương thuở trước đã hoàn toàn biến mất, giờ chỉ còn lại thất vọng và xa cách.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play