Nghe lời nam tu, Khương Mặc cúi đầu nhìn xuống dưới chân.
Quả nhiên, hai dây Linh Nguyên Thực Mạn xanh mướt như nước đã quấn lấy bắp chân nàng, trên dây leo còn mọc đầy gai nhọn lấp lánh hàn quang, thoạt nhìn đã biết là đâm người rất đau.
Nam tu thấy nàng vẫn đứng yên, sốt ruột kêu “Chạy mau! Chạy mau!”, trong khi Khương Mặc thì vô cùng điềm nhiên, nhấc chân đá đá hai sợi linh mạn kia, tỏ ra chẳng hề bận tâm.
Nàng suy nghĩ giây lát, bỗng nhớ tới lời sư tôn từng dặn rằng Bạch Chu Chu có thể học được độc tố của các linh thể khác, bèn lập tức lấy Bạch Chu Chu ra, đặt nó trước mặt Linh Nguyên Thực Mạn, truyền lệnh:
“Lại đây, nếm thử xem vị mặn nhạt thế nào.”
Bạch Chu Chu đang ngủ ngon trong hộp bị nàng lôi ra cưỡng chế làm việc, vẻ mặt cực kỳ không tình nguyện. Nó ngáp một cái rồi há mồm cắn thử một ngụm Linh Nguyên Thực Mạn, sau đó giơ móng lên ra hiệu: Ổn rồi đấy.
Thấy Bạch Chu Chu sau khi ăn xong đang cuộn mình lại tiêu hóa độc tố mới, toàn thân từ trắng dần chuyển sang xanh, Khương Mặc rất hài lòng, liền thu hộp về.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT