Nghe Mộ Từ nói vậy, Khương Mặc và Tư Dao lại vô cùng ăn ý mà... hiểu sai ý.
Hai người đều cho rằng sư tôn bảo họ chuyên tâm ăn cơm là để tôi luyện tâm tính, không để những âm thanh bên ngoài quấy nhiễu đạo tâm trên con đường tu hành.
Vì một lời của Mộ Từ, Khương Mặc đành không tình nguyện mà thu hồi ánh nhìn sắc bén đang trừng về phía đối diện, giận dỗi mà dùng đũa chọc mạnh vào bát cơm trước mặt, càng nghĩ càng thấy không thuận mắt.
Sư tôn chẳng phải từng dạy rằng, tu hành tối kỵ dồn nén trong lòng, nếu không vui thì cứ làm cho ra lẽ, ẩn nhẫn quá mức dễ sinh tâm ma, bất lợi cho tu luyện.
Thế mà cái tên Tống Viêm kia rõ ràng đã “cưỡi mặt mà xuất chiêu”, sư tôn lại bảo nàng nhẫn nhịn ăn cơm? Lẽ nào trong chuyện này còn có đạo lý gì nàng chưa ngộ ra?
Khương Mặc vừa buồn bực vừa ăn cơm, một bên vừa nghiền ngẫm hàm ý sau lời sư tôn, trong khi học bá Tư Dao thì lại lặng lẽ nhìn mâm cơm trước mặt, thu lại lửa giận trong lòng, bắt đầu trầm tư suy nghĩ.
Sư tôn là cường giả cảnh giới Kim Tiên, lời nói hẳn mang đạo lý sâu xa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play