Vừa nghe lời của Kiều Song Âm, “ra-đa bắt trà” trong đầu Khương Mặc lập tức tít tít vang lên cảnh báo.
Nàng liếc nhìn đĩa bánh bao ở ngay sát Kiều Song Âm – rõ ràng cách có vài tấc chứ mấy, vậy mà còn bảo với không tới? Nội tâm nàng lập tức trào dâng một trận oán thán.
Gần như vậy mà còn không với được, đây không phải tay ngắn là tay cụt mới đúng chứ còn gì?!
Huống hồ người ở đây đều là tu sĩ, giả bộ làm như đám người bọn họ không biết dùng pháp thuật ấy! Làm màu thành quen rồi chăng, cái tên củ cải trăng hoa lắm chiêu kia!
Khương Mặc tự nhận, chiêu “quyến rũ ca ca” của Kiều Song Âm thật quá ư thấp kém. Với tính cách lạnh nhạt không quan tâm tình ái của sư tỷ, nàng đoán chắc người ta cũng thừa hiểu. Mà huynh trưởng thì lại càng không thể không nhìn ra.
Thế nhưng dù biết rõ mánh khóe của đối phương, huynh trưởng nhất định sẽ không từ chối Kiều cô nương vì ba người họ đang là khách, lại còn đến cầu cạnh. Huynh trưởng lại là người có gia giáo, vô cùng chú trọng thể diện.
Nhưng dẫu cho chỉ là một chuyện nhỏ như đưa bánh bao, Khương Mặc cũng thấy không thể khoanh tay đứng nhìn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play