Khương Mặc nhìn Bách Lí Huyền chắn trước mặt mình, mặt mày khó hiểu: “Vì sao ta nhất định phải song tu với ma tộc chứ?”
Bách Lí Huyền vẻ mặt đương nhiên: “Pháp khí tuy có thể sử dụng lâu dài, nhưng chung quy vẫn sẽ hao tổn, không thể vĩnh viễn như mới. Tự mình hấp thu thì vẫn hơn.”
“Hơn nữa, nếu có một ngày pháp khí bị kẻ khác cướp đi, chẳng phải là dâng tặng thành quả tu luyện cho người khác sao?”
Nghe hắn nói vậy, Khương Mặc khẽ thở dài: “Được rồi, ngươi nói cũng không phải không có lý, ta biết rồi.”
Bách Lí Huyền thấy mình rốt cuộc cũng thuyết phục được nàng, còn chưa kịp thở phào thì đã thấy Khương Mặc lại xoay người định đi.
Lần này hắn thật sự gấp, vươn tay giữ chặt lấy cánh tay nàng: “Ngươi lại định đi đâu?”
Không biết là cố ý gây khó dễ hay thật sự vô tâm, Khương Mặc vẻ mặt vô tội: “Ta không đi đâu cả, chỉ là ngày mai ta định ra ngoài dán vài tờ cáo thị, xem có ma tộc tu sĩ nào chịu giúp ta một tay.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play