“Đại tỷ… sao tỷ lại về rồi? Tỷ phu có đi cùng không?”
Ô Sơn Minh như chợt nhận ra, vội vã bước nhanh nghênh đón, vẻ mặt lộ rõ kích động, ánh mắt lại không ngừng liếc về phía xe ngựa. Thấy trên xe không có bóng dáng Khương Kình Thiên, trong mắt liền hiện lên một tia nghi ngờ.
Ô Sơn Nguyệt vốn chẳng thân thiết gì với đệ đệ cùng cha khác mẹ này, chỉ nhàn nhạt nói: “Thiên Cơ Môn là nhà của ta, lẽ nào ta không thể trở về?”
Ô Trường Phong dường như nhận ra vẻ mỏi mệt nơi đáy mắt nữ nhi, liền hừ một tiếng lạnh nhạt: “Bao nhiêu năm rồi chẳng thấy ngươi ló mặt, giờ còn biết quay về? Có chuyện gì theo ta vào thư phòng nói!”
Ô Sơn Minh nghe vậy vội xen lời: “Phụ thân, chuyện vừa rồi chúng ta còn chưa nói xong…”
Ô Trường Phong khoát tay: “Mấy chuyện đó không gấp, để mai hẵng nói.”
Dứt lời, ông liền vội vã dẫn Ô Sơn Nguyệt đi, để lại Ô Sơn Minh đứng nguyên tại chỗ, nhìn bóng lưng vội vã của Ô Sơn Nguyệt mà trầm ngâm suy nghĩ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT