Ôn Tân thấy lạ, liền ngồi xổm xuống hỏi nó: “Sao vậy, có chuyện gì xảy ra à?”
Cục bông đen ngẩng đầu nhìn chàng trai có ánh mắt đầy lo lắng, lời từ biệt đến bên mép mà mắc nghẹn nơi đầu lưỡi.
Nó lập tức càng bực hơn, giơ vuốt hất tung mấy viên đá bên cạnh.
Ôn Tân không hiểu ý nó, nhưng vẫn nhận ra tâm trạng cục bông đen đang cực kỳ sa sút liền dịu giọng dỗ dành: “Đừng buồn nữa, lát nữa anh làm bít tết cho em nhé?”
Hai tay đang ôm thùng đồ, không rảnh để vuốt ve, Ôn Tân nghiêng đầu khẽ cọ vào cái đầu lông xù của Tiểu Hắc, giọng nói trong trẻo xen lẫn ý cười: “Tiểu Hắc ngoan.”
Một tiếng “ngoan” khiến cả người Tiểu Hắc như bị điện giật, xấu hổ đến mức phải lùi về sau liên tục.
Ôn Tân thấy vậy thì như chọc trúng cục băng to, bật cười, ôm thùng đứng dậy. Đi được vài bước, thấy Tiểu Hắc không theo sau, nghiêng đầu gọi: “Đi thôi, Tiểu Hắc, chúng ta về nhà nào.”
Ánh hoàng hôn rọi xuống, phủ lên người chàng trai một lớp sáng mềm mại, khiến nụ cười trên mặt đối phương lại càng trở nên động lòng người.
Bị Ôn Tân gọi vài lần, cục bông đen đang đứng sững tại chỗ nghiến răng, cuối cùng chậm rãi nhấc chân bước theo.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT