Với một biến dị thể chỉ cần ăn no thì mới có đủ năng lượng để duy trì sự sống.
Cơ mà khi nghe đến đoạn sau, hắn lại cảm thấy có gì đó sai sai.
Ở đây lâu như vậy, hắn chưa từng thấy Ôn Tân khóc bao giờ.
Ngay cả thời gian huấn luyện kiểu địa ngục, Ôn Tân bị huấn luyện viên đè ra ép chân, hai tay chống đất, cơ bắp căng cứng, đau đến mức ngửa cổ r*n rỉ, mà mắt cũng chưa đỏ lấy một lần.
Rõ ràng chỉ là một câu hài pha trò. Trong giọng nói của Ôn Tân cũng có chút trêu chọc, nhiều hơn là nét cười tươi sáng nhẹ nhàng.
Thấy thiếu niên do dự thật, cậu bật cười, đưa tay chọc nhẹ lên trán thiếu niên: “Cuối cùng thì mấy đứa xem anh là cái gì hả?”
“Báu vật vô giá trong bảo tàng hay là bình hoa pha lê dễ vỡ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT