Ôn Tân hiểu Đường Khải đang đau lòng điều gì, vỗ vai cậu ta coi như an ủi.
Còn nói thêm: “Đừng lo, tớ đã mua rất nhiều những thứ này từ trước.”
Thấy Đường Khải còn muốn từ chối, Ôn Tân nói đúng một câu liền chặn được lời phản bác: “Dù cậu không ăn, thì bé con cũng phải ăn mà.”
Hoan Hoan vừa bị Đường Khải kéo dậy khỏi giấc ngủ, đầu óc vẫn còn ngơ ngác.
Nghe Ôn Tân gọi mình, nó nhẹ nhàng kêu “meo” một tiếng trong túi mèo.
Đôi mắt xanh lam ấy vẫn đầy ngây thơ, chẳng hề nhận ra sắp cùng chủ nhân bước vào hành trình bôn ba, trôi dạt.
Thấy nó vô tư như vậy, lòng Đường Khải càng thêm chua xót.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play