Lâm Nghiên nghiêng đầu nhìn chằm chằm Mộc Lan mấy giây, sườn mặt trắng tuyết như phủ lên một tầng ánh sáng mờ nhạt, mang theo cảm giác ấm áp dịu dàng khó nói, khẽ giọng bảo: “Đừng ăn đến đau bụng.”
Aprile lặng lẽ nhìn Lâm Nghiên qua lớp kính pha lê, cô bé bỗng xoay người, nghiêm túc quay sang Lucas, trịnh trọng nói: “Em hiểu rồi, ca ca.”
Lucas không để ý tới cô.
Aprile tự mình ngồi xuống ghế, chống cằm nói: “A Nghiên ca ca trông lạnh lùng vậy thôi, thật ra bên trong lại mềm mại ngốc nghếch, giống như trái nho, nhất định là ngọt ngào lắm. Mộc Lan ca ca mà được bảo vệ A Nghiên ca ca, đó là vinh hạnh của Mộc Lan ca ca. A Nghiên ca ca tốt như vậy, mọi người đều phải bảo vệ A Nghiên ca ca. Ca ca, anh cũng phải bảo vệ A Nghiên ca ca. Đợi em lớn rồi, em cũng sẽ bảo vệ A Nghiên ca ca…”
Lucas đang chiến đấu với chảo rau, trong đầu hiện lên một dấu chấm hỏi to tướng.
Aprile vừa nói vừa thở dài, đột nhiên thốt ra: “Ai, cô giáo nói, cô ấy thích nhất là cứu người trong bùn lầy, đặc biệt là kiểu như... cha cờ bạc, mẹ bệnh nặng, anh em còn nhỏ không ai chăm, nhà cửa rách nát…”
Lucas vốn đã quen với tốc độ đổi chủ đề như gió lốc của cô bé, nhưng vừa nghe đến đó, liền trợn mắt nhìn Aprile, giật mình hỏi: “Cô giáo các em rốt cuộc là kiểu gì vậy? Mỗi ngày toàn giảng mấy thứ này à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play