Nam Tình lập tức nói: “Thầy giáo, em…”
“Em không cần sợ hãi, từ chối cậu ta sau này cũng không sao cả. Trong trường học có nhiều giáo viên như vậy, cậu ta có vấn đề gì thì cứ hỏi ai cũng được. Các giáo viên dạy em không được, dạy cậu ta lại không được sao!”
Khương Thái Đức ngắt lời cậu, vẻ mặt mang theo nỗi đau lòng ẩn hiện, rất giống một lão nông dân trơ mắt nhìn cây cải thìa tinh xảo tươi non của mình bị con lợn rừng cạnh đó cày nát: “Chúng ta là gia đình bình thường, chỉ trông chờ vào việc học tập thật tốt để thay đổi vận mệnh. Em nếu có thể thông qua kỳ thi giành giải để vào Kinh Đại, với thực lực của em, dù là ở lại trong nước làm nghiên cứu khoa học hay xuất ngoại di dân kỹ thuật, đều sẽ có một cuộc sống rất tốt. Còn Dụ Trục Vân—”
Khương Thái Đức dừng lại, chỉ chỉ cái sân vận động đang được thi công bên ngoài: “Cậu ta còn cần em phải quan tâm sao?”
Gió xuân ấm áp, lá bạch quả xanh biếc tươi mới, chim sẻ đậu trên cành, ríu rít vui vẻ.
Nam Tình mím môi, không nhịn được phản bác trong lòng.
Cần.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play