Thấy cửa sổ mở ra, Dụ Trục Vân đang đứng trên sân thượng tầng hai mới phản ứng lại, khẽ mắng một tiếng, nhìn túi của mình, cảm thấy mình thật sự hồ đồ.
Anh bực bội ném hòn đá nhỏ trong tay xuống, lạnh lùng căng mặt, xoay người chạy xuống lầu.
Lúc này đã gần 10 giờ, tiệc liên hoan Tết Âm lịch đang đến giữa chừng. Từng nhà đều đã ăn cơm xong, chen chúc trên sô pha xem TV, tiếng nhạc ồn ào và tiếng trò chuyện tràn ra từ cửa sổ, nhuộm cả khu phố vào không khí vui vẻ hớn hở.
Dụ Trục Vân hai ba bước nhảy xuống sân thượng tầng hai, lướt qua đám đông cười đùa ồn ào, khi đi ngang qua dưới lầu nhà Nam Tình, bỗng nhiên thấy đèn cảm ứng ở hành lang tầng tầng sáng lên.
Tiếng động rõ ràng trong cầu thang, thiếu niên hô lớn một tiếng: “Dụ Trục Vân!”
Trong khoảnh khắc, hình bóng người được gọi tên như bị ấn nút tạm dừng, đứng im tại chỗ, đầu ngón tay dùng sức véo vào lòng bàn tay, để lại những vết đỏ thẫm hình trăng non đau đớn liên tiếp.
Dụ Trục Vân khó có thể kiềm chế cảm xúc của mình, đứng bất động tại chỗ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play