Nơi tới của Đại Nha cứ như vậy được quyết định. Bất luận là Tần Khang Bình không nỡ thế nào, sau khi hắn lựa chọn cũng nên hiểu được, đây là kết quả tốt nhất. Về phần nguyên nhân Tần Trường Bình mất mát, chỉ sợ cũng chỉ có ba người biết.
Canh tác vụ xuân bận rộn, cũng sẽ không bởi vì trong lòng bọn họ khó chịu mà gác lại. Ngày hôm sau vẫn phải khiêng cuốc lên, ra ruộng làm việc.
Trải qua chuyện này, Phỉ Thúy ngược lại nghĩ thông suốt không ít. Nàng phát hiện dù không có nàng, chuyện trong nhà vẫn sẽ được giải quyết. Cho dù là náo loạn lâu một chút, có thể kết quả không được như ý muốn, nhưng người trong nhà không phải đều tiếp nhận rồi sao.
Được rồi, nàng thừa nhận, là nàng quá nhàn rỗi nên mới có thể suy nghĩ miên man.
Vì thế nàng cũng chạy xuống ruộng. Chỉ tiếc, việc nặng mọi người không cho làm, việc nhẹ thì còn có các muội muội ở đây, mặt trời vừa mọc không bao lâu liền đuổi nàng về nhà. Sau đó nàng phát hiện, rõ ràng là nàng tới hỗ trợ lại thành ra kéo chân sau, gây cản trở mọi người.
Ngày nàng đi, người nhà trở về đều muộn hơn một chút, làm xong việc rồi mới trờ về.
Ngày hôm sau, Phỉ Thúy sẽ không đi, mà là khiêng cái quốc đi về đỉnh núi thuộc về nàng. Hiện tại việc đồng áng khó tìm người, vậy thì nàng làm trước đi, có thể làm một chút liền làm một chút.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT