Giọng nói của Hoàng Mãnh rất lớn, Tần Lai Phúc nghe xong rất cao hứng, cười híp mắt gật đầu, “Lão đệ, đều nhờ phúc của Phỉ Thúy, cô nương nhà ngươi sinh được một khuê nữ tốt nha!”
Lời này Hoàng Mãnh nghe cũng thấy rất vui vẻ, nhìn khuôn mặt nữ nhi tươi cười liền biết cuộc sống ở Tần gia rất thư thái, không bị khinh thường.
Sau khi ăn xong, Hoàng thị tìm một cơ hội, kéo Hoàng Mãnh qua một bên, nhỏ giọng nói: “Cha, đây là Phỉ Thúy cho ngươi, nói là đưa cho ngươi để ngươi cho mấy nhi tử trong nhà đi học.”
Hoàng Mãnh nhìn nữ nhi, suy nghĩ một chút liền nhận lấy, “Nói cho Phỉ Thúy, ông ngoại nhận tấm lòng của nàng.”
Hoàng thị gật đầu, có chút khó xử mở miệng.
“Ý của Phỉ Thúy là, hi vọng ngươi không nói cho người khác, bạc nàng cho này, cứ nói là do ngươi tiết kiệm được, tuy rằng hiện tại mấy cữu cữu đều rất tốt, nhưng sợ thời gian dài, tâm tư cũng lớn dần, đến lúc đó sợ là không tốt.”
Hoàng Mãnh nghe xong gật đầu, hắn tất nhiên hiểu được đạo lý này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play