Cửu Vĩ Hồ từ khi sinh ra đã là linh thú, là tồn tại linh khí nhất trong yêu giới, ngay từ đầu đã có hình người, chưa từng nếm qua nỗi khổ tu luyện như các yêu quái khác, nông nổi cho rằng không thể thành tiên chính là nỗi đau lớn nhất trên đời, vậy thì cứ để nó nếm trải đầy đủ đắng cay ngọt bùi của cõi đời này đi.
Ông lão còng lưng, ôm lấy con cáo nhỏ vào lòng, không nói gì cả, chỉ nhẹ nhàng vỗ vỗ lên đầu nó, rồi quay đầu lại nhìn về phía Đỗ Trình đang đứng trong bóng râm, cúi đầu thật sâu với cậu.
Đỗ Trình vẫy tay, nét mặt nhàn nhạt: "Anh nói xem, về sau họ sẽ ra sao đây?"
Cậu cúi đầu nhìn thoáng qua nụ hoa nhỏ trước ngực, ngay sau đó trợn tròn mắt, nâng nó lên lòng bàn tay mà quan sát tỉ mỉ.
Lớn hơn rồi.
Tuy chỉ một chút thôi, nhưng đúng là đã lớn hơn rồi.
Đỗ Trình nâng nụ hoa nhỏ lên, để ánh nắng chiếu rọi lên tay mình. Cậu nheo mắt cười cười, quả nhiên, tắm nắng đúng là có tác dụng thật.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT