Ve kêu râm ran ngoài cửa sổ, mùa hè này dài dằng dặc đến mức khiến ai nấy đều khó chịu. Lá cây như sắp bị ánh nắng gắt thiêu rụi, đầu lá ngả màu xanh đậm, rũ xuống, từng giọt như sắp nhỏ ra. Giữa trưa, không khí ngột ngạt đến nỗi như sắp trút xuống một trận mưa lớn kinh thiên động địa.
Đỗ Trình ngồi trên ghế dài, ánh mắt cậu xuyên qua khoảng cách xa xôi, lặng lẽ dõi theo Âu Dương Ngọc trong phòng bệnh.
Âu Dương Ngọc đang ngồi trên giường, dùng tay xoa bóp đôi chân đã mất hết cảm giác của mình, gương mặt thất thần.
Đỗ Trình nghiêng đầu liếc nhìn bộ vest của Cơ Mãn Trai, hỏi:
"Thật sự không tẩy được sao?"
Trên ngực áo vest còn sót lại những vệt mờ loang lổ, từng đốm nhỏ không dễ nhận ra, đó là dấu tích những giọt nước mắt cậu để lại hôm đó.
Bộ vest Cơ Mãn Trai mặc hiển nhiên không phải vật tầm thường. Đỗ Trình đoán nó giống như một pháp khí phòng ngự, loại pháp khí này cực kỳ khó bị tổn hại hay lưu lại dấu vết, huống hồ đây còn là pháp khí của chính Cơ Mãn Trai.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play