Dù là Cơ Mãn Trai áo trắng hay đội mũ đen, cả hai đều nhìn cậu chăm chăm mà gọi: "Khúc Thương."
Chỉ có Cơ Mãn Trai đội mũ đen là đã nhận ra mình nhận nhầm người, còn Cơ Mãn Trai áo trắng thì vẫn cố chấp không chịu tỉnh ngộ.
Trong bất lực, Đỗ Trình bắt đầu hoài nghi: Chẳng lẽ hình người của mình thật sự giống Khúc Thương đến vậy sao?
Theo tiêu chuẩn thẩm mỹ khá giản dị của bản thân, cậu cảm thấy đúng là hình người của mình khá ưa nhìn.
Không phải kiểu khuynh quốc khuynh thành chấn động lòng người như cửu vĩ hồ, cũng không có khí chất áp đảo, lạnh lùng như Cơ Mãn Trai. Cậu giống như phiên bản lớn lên của những em bé trong tranh dân gian Tết. Đáng yêu, thân thiện, khiến người ta nhìn vào là thấy dễ gần.
Thầy Vu và Bạch Phiêu Phiêu từng ngạc nhiên hỏi cậu: tại sao một yêu quái như cậu lại hóa thành hình người xinh xắn như vậy, nhìn chẳng hề ăn khớp với nguyên hình tí nào.
Đỗ Trình rất không hiểu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play