"Ôn Viễn Dục! Hay thật đấy, giờ cậu cũng ra dáng nhân vật lớn rồi ha!"
"Một người nói đi là đi, bỏ lại cả đoàn phim hơn trăm con người chờ cậu, cậu còn có tí nào gọi là đạo đức nghề nghiệp không? Lại còn dám tắt cả điện thoại cơ đấy."
"Đúng là đủ bản lĩnh!"
Văn phòng đạo diễn là phòng tạm dựng. Trương đạo đập bàn “bang bang” đến mức cửa phòng vốn đã xiêu vẹo kêu “rầm” một tiếng rung lắc dữ dội. Âm thanh vang vọng khiến cả Nhiễm Khâu ở tận ngoài mười mét cũng không khỏi nhíu mày.
Nhiễm Khâu bị tiếng la hét làm phiền đến mức không thể đọc nổi kịch bản, đành đứng dậy đi pha vài ly cà phê đêm nay chắc chắn lại phải thức trắng làm việc.
Vài giờ trước, Ôn Viễn Dục đột ngột bỏ đi không lời từ biệt. Đến tận giờ mới quay lại, Nhiễm Khâu chẳng hiểu nổi rốt cuộc hắn bị gì, chỉ mong chuyện này không làm ảnh hưởng đến tiến độ quay, cũng đừng cản trở cậu kịp ghi hình tiết mục tổng nghệ.
Lưu Nãi xách một túi đựng hộp cơm vuông đi về phía Nhiễm Khâu:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play