Chờ buổi chiều làm xong việc, mặt trời đã ngả về tây, Tú Lan nhìn Lâm Hằng, đưa tay ra nói: “Đi nào, chúng ta ra bờ sông đi dạo một chút.”
“Được.” Lâm Hằng gật đầu, cùng nàng đi ra bờ sông.
Tiết trời này nước sông Phiến Đá rất trong, hầu như không có rêu xanh, đứng ở bờ sông nhúng chân rửa tay cũng rất thoải mái.
Tú Lan cởi giày ngâm chân trong nước, Lâm Hằng tìm kiếm dưới tảng đá gần đó, không lâu sau đã bắt được một con khê thạch ban, cười quay đầu khoe: “Lão bà, xem ra kỹ thuật mò cá của ta vẫn lợi hại như xưa nhỉ.”
“Đúng là rất lợi hại,” Tú Lan khen một câu, rồi chỉ về phía quốc lộ cười nói, “Ba đứa con của ngươi đang xuống kìa.”
Lâm Hằng nhìn lại, ba đứa trẻ đang men theo đường nhỏ chạy tới đây, tốc độ cực nhanh.
“Ba ơi, con cũng muốn bắt cá!” “Con muốn bắt cá cho rùa con ăn!” Người chưa tới mà tiếng của bọn chúng đã vọng lại. Nghịch nước chính là trò bọn chúng thích nhất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play