Chớp mắt đã là sáng sớm hôm sau, Lâm Hằng tỉnh lại lúc hơn tám giờ, như thường lệ cùng lão bà rèn luyện xong thì làm điểm tâm, rồi gọi đại cữu, tam cữu cùng đại ca tới.
Cơm nước xong xuôi, đám người liền thương lượng xem nên phân chia con mồi lần này như thế nào. Con hoẵng Mang Reeves kia cùng bốn con chồn được tính là thành quả đi săn một mình của Lâm Hằng.
Sau đó Lỗ Hồng Hải lại nói: "Về con linh ngưu, công lao của Lâm Hằng ngươi vẫn là lớn nhất. Không nói đến việc ngươi dẫn đường phát hiện ra trước, công lao đi săn của ngươi cũng lớn nhất. Ta đề nghị một mình ngươi chiếm bốn thành, ba người chúng ta mỗi người phân hai thành là được."
Lâm Nhạc gật đầu: "Ta thấy rất hợp lý. Lúc ấy nếu không có ngươi tự mình ra tay, không biết tình huống sẽ biến thành thế nào nữa."
"Ta cũng không có ý kiến." Lỗ Hồng Cương cười nói.
"Như vậy không thích hợp." Lâm Hằng lắc đầu, nhấp một hớp trà sữa rồi nói: "Chúng ta cứ chia đều là được rồi. Đây cũng không phải thứ gì quý giá lắm, ta đã có riêng con hoẵng rồi, muốn nhiều thịt như vậy cũng vô dụng."
Con linh ngưu này mặc dù lớn nhưng không bán được bao nhiêu tiền, hắn nguyện ý nhường đi phần công lao nhiều hơn của mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT