Lâm Hằng híp mắt hưởng thụ, không đầy một lát liền ngủ thật say.
“Mụ mụ, ba ba hình như ngủ thiếp đi rồi, nhưng hắn còn chưa kể chuyện xưa cho ta đâu.” Hiểu Hà vừa xoa eo cho ba ba vừa nhỏ giọng phàn nàn, nàng cũng hai ngày rồi không được nghe kể chuyện trước khi ngủ.
Tú Lan nhìn nàng một chút rồi nói: “Chắc chắn rồi, hắn có thể mệt lắm, thịt ngươi và ta ăn cũng là do hắn đi đường rất xa mới săn được. Không có hắn cố gắng như vậy ngươi làm sao ăn được đồ ăn ngon, mặc được quần áo đẹp nhất.”
Nàng tuy không đi cùng Lâm Hằng, nhưng rất rõ việc đi săn mệt mỏi thế nào, một ngày đi mấy chục dặm đường là chuyện rất bình thường, ở trên núi ăn không ngon còn phải chịu lạnh.
Hiểu Hà nghiêng đầu nghĩ ngợi, nàng nhớ tới Dương Thanh đã đặc biệt ngưỡng mộ ba ba của nàng như thế nào, cảm thấy ba ba của nàng vô địch lợi hại, cảm thấy nàng siêu cấp hạnh phúc.
“Vậy thì ta kể chuyện xưa cho ba ba nhé!” Hiểu Hà sờ lên lưng lão ba nói.
Tú Lan hơi kinh ngạc, lập tức cười nói: “Vậy ngươi nhỏ giọng một chút, đừng đánh thức cha ngươi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play