“Căng hết cỡ thì ta đền mạng.” Lâm Hằng hé miệng nói.
“Ba ba, ta ăn xong rồi, ta lợi hại hơn mụ mụ!” Hiểu Hà ngoẹo đầu hé miệng, tỏ ý mình đã ăn xong.
“Rồi rồi rồi, con là giỏi nhất!” Tú Lan nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, vừa yêu vừa giận nói.
Lâm Hằng uống xong một ly sữa bò, đổ một phần sữa bò trong chậu ra đút cho Hùng Bá và Bội Thu.
Vốn chỉ là tùy ý quan sát ô mai một chút, Lâm Hằng lại đột nhiên có phát hiện bất ngờ: “A, ô mai đỏ rồi!” Hắn tự tay vén lá cây ô mai ra xem thử, quả nhiên phát hiện một quả ô mai màu đỏ, chỉ nhỏ bằng nắp chai nước suối.
Ngay sau đó hắn lại tìm được hai quả ô mai nhỏ màu đỏ. Loại nhỏ này hẳn là thuộc nhóm nở hoa sớm nhất, cũng sắp chín rồi. Những quả ô mai to bằng nắm đấm của Hiểu Hà kia vẫn còn hơi ương, phải mấy ngày nữa mới ăn được.
“Ô mai đỏ rồi à?” Tú Lan tò mò đi tới.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play