“Ngươi đi mở cửa đi.” Tú Lan quay đầu nhìn Lâm Hằng nói.
“Được.” Lâm Hằng gật gật đầu, đi qua mở cổng sân, Hiểu Hà ôm quả bóng da nhỏ đi theo phía sau hắn.
“Nãi nãi!” Cửa vừa mới mở ra, Hiểu Hà liền dùng giọng non nớt chào hỏi.
“Hiểu Hà ngoan quá.” Lâm mẫu sờ đầu Hiểu Hà, rồi đưa cái rổ trong tay cho Lâm Hằng, nói: “Mang cho các ngươi ít đậu Hà Lan nguyên vỏ tới đây.” Lâm Hằng nhìn đậu Hà Lan nguyên vỏ trong rổ có chút kinh ngạc: “Bây giờ đậu Hà Lan đã ra quả rồi sao?” Vừa nói hắn vừa cầm lấy một quả bỏ vào miệng ăn thử, vừa ngọt vừa giòn, rất ngon, loại đậu non vừa mới ra quả không lâu này là ngon nhất.
“Nhà chúng ta trồng thì chưa có, đây là đậu Hà Lan trồng sớm của nhà Lý Vân trên thôn, cho ta một ít, liền mang qua cho các ngươi.” Lâm mẫu vừa cười vừa nói, bà 'mẫu bằng tử quý' bây giờ ở trong thôn thân phận địa vị cũng nâng cao không ít, rất nhiều phụ nữ chủ động kết giao với bà.
Tú Lan bưng một ly nước đến cho Lâm mẫu nói: “Mẹ, ngươi lấy về cùng cha ta ăn nha.” Lâm mẫu cười nói: “Chúng ta không vội, nhà mình cũng sắp ăn được rồi, cái này mang ra cho Hiểu Hà nếm thử.” Nói xong bà lại nhìn Hiểu Hà đang ăn đậu Hà Lan, cười hỏi: “Hiểu Hà, có ngon không nha?” “Ngon ạ, cảm ơn nãi nãi.” Hiểu Hà vừa ăn đậu, cái đầu nhỏ gật lia lịa như giã tỏi.
“Chờ xào chín còn ngon hơn.” Lâm mẫu sờ mặt cô bé, dịu dàng nói, bà bây giờ càng ngày càng ưa thích đứa cháu gái nhỏ vừa ngoan ngoãn vừa đáng yêu này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT