Sau khi nghỉ ngơi xong trên đỉnh núi, hai người xuất phát đi xuống, đường xuống dốc dễ đi hơn nhiều.
Hai người vẫn khiêng con hươu xuống núi như cũ, chỉ là không đi con đường lúc đến, mà tìm một lối khác dễ đi hơn một chút.
Khi trời tối, hai người cuối cùng cũng về đến nơi ẩn núp. Tiếng hí của Táo Đỏ vang lên cách đó không xa, dường như nhắc nhở bọn hắn chỗ này không có cỏ ăn, nên đổi chỗ.
Hai người đặt con hươu sao xuống mặt đất rồi ngồi bên cạnh nghỉ ngơi, thở hổn hển, mồ hôi đầm đìa. Khiêng một con mồi lớn như vậy đi trong núi rừng này quá mệt mỏi.
Dù là xuống dốc cũng rất mệt.
Lâm Hằng thở ra một hơi, nói: “May mà mang theo Táo Đỏ, lúc vận chuyển về không cần chúng ta khiêng nữa.” Với bốn cái chân, Táo Đỏ vác vật nặng hơn 200 cân rất nhẹ nhàng, chẳng có gì khó khăn.
Lâm Nhạc gật gật đầu, nhấp một hớp nước nói: “Lão đệ, ngươi nói con hươu này có cần mổ ra rồi mang về không? Cứ để nguyên con thế này có khi nào không tiện mang vác không?” Lâm Hằng lắc đầu: “Không cần, mổ ra còn phiền phức hơn, chỉ cần có người đỡ phụ là được.” “Vậy cũng được.” Lâm Nhạc gật gật đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play