Vương Tiến dụi dụi mắt, phát hiện đây không phải là ảo giác, trong lúc nhất thời kinh động như gặp thiên nhân.
Hắn không rõ Lâm Hằng săn được nhiều lợn rừng như vậy từ lúc nào, số lượng này quả thật có chút nhiều quá rồi.
Lâm phụ là người lễ phép, nhìn thấy Vương Tiến ở trong sân, bèn đi tới cười nói: "Vào nhà uống chút rượu, ăn chút đồ ăn đi."
Vương Tiến vội lắc đầu lia lịa: "Không được, không được, ta ăn rồi."
"Ăn một chút đi, không có món gì ngon đâu, uống chút rượu cũng được mà!"
Lâm phụ là một người nông dân trung thực bổn phận, lúc nhà mình đang ăn cơm mà có người đến cửa thì nhất định sẽ mời vào.
Mà Vương Tiến xưa nay vốn dùng lỗ mũi nhìn người, trước kia đã xem thường Lâm gia, cảm thấy nhà hắn nghèo, bây giờ Lâm gia giàu có thì hắn lại ghen ghét. Đương nhiên nói gì cũng sẽ không vào nhà hắn ăn cơm, cũng không có mặt mũi nào làm vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play