Lâm Hằng giao nhân sâm cho Tú Lan, cười nói: “Cây nhân sâm này ngươi dùng hộp gỗ đựng rồi hong khô bán đi, cái này ít nhất có thể bán được 1 vạn khối tiền, cũng phải cẩn thận một chút.” Tú Lan gật gật đầu, nhìn hắn nói: “Bây giờ nên nói cho ta biết ngươi đào được nó thế nào rồi chứ, chẳng lẽ là do vận khí?” Lâm Hằng cười xấu xa một tiếng: “Giúp ta kỳ lưng một cái đi, ta sẽ từ từ kể cho ngươi nghe.” Tú Lan lườm hắn một cái, nhưng cũng không từ chối.
Lúc Lâm Hằng cởi quần áo, nàng lấy một cái hộp gỗ từ trong tủ ra, đặt nhân sâm vào trong, tạm thời không đậy nắp đặt lên bệ cửa sổ để hong khô.
Hơn mười ngày chưa tắm nước nóng, Lâm Hằng đã sớm không chịu nổi rồi. Hắn trước tiên đánh răng, rồi gội đầu, sau đó chờ Tú Lan đến giúp kỳ lưng.
Tú Lan nhìn thấy Lâm Hằng đứng đơ ở đó, hai má không khỏi đỏ lên, cái vật hùng vĩ kia quá gây ấn tượng mạnh.
Lâm Hằng cười xấu xa với nàng: “Mau tới giúp kỳ lưng đi.” Hắn biết Tú Lan da mặt mỏng, nên không trêu chọc thêm, nếu không thì rất có thể nàng sẽ không kỳ lưng cho mình nữa.
Tú Lan đỏ mặt đi tới, cầm lấy xà phòng giúp Lâm Hằng kỳ lưng, hai tay hơi run run.
Vừa rồi ánh mắt cứ dán vào thứ không nên nhìn, lúc này mới phát hiện trên lưng Lâm Hằng bị trầy da, vội vàng hỏi: “Ngươi ở trên núi bị ngã à, còn có bị thương ở chỗ nào khác không?” “Còn có mu bàn tay và cổ chân nữa, nhưng đều ổn cả rồi, không cẩn thận bị trượt từ trên một sườn núi xuống.” Lâm Hằng cười nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play