Bốn người đi thẳng về phía trước, trên đường không thấy con mồi nào cả. Rắn thì thấy hai con, một con Ô Sao Xà, một con tê dại Hán (rắn cẩm xà mày đen), nhưng vì có lão ba ở đó nên Lâm Hằng cũng không bắt. Hơn nữa chúng cũng không lớn, bắt về cũng không có ý nghĩa gì.
Côn trùng cũng không ít, trong rừng độ ẩm cao, nào là cuốn chiếu, rết, bọ rùa, thiên ngưu các loại cả một đống lớn.
Lâm Vĩ bắt một con kịch một vai, nhìn hình dáng kỳ lạ của nó, nghiên cứu hồi lâu.
“Bên kia sườn núi chính là nơi ta phát hiện tổ ong mật đó.” Khoảng tám chín giờ, mặt trời vừa ló dạng, Lâm Hằng chỉ vào sườn dốc cách đó không xa nói.
“Hy vọng lần này chúng ta cũng có thể phát hiện hai tổ ong mật hoang.” Lâm Nhạc vừa cười vừa nói.
“Gia gia, vẫn còn xa lắm ạ?” Lâm Vĩ lại có chút mệt mỏi, mở miệng hỏi.
“Chúng ta mới vượt qua hai ngọn núi, còn phải đi ít nhất ba, bốn ngọn nữa đó.” Lâm Hằng nhìn hắn một cái, cười nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play