Mưa ở Vân Tiên thành sau ba ngày ròng rã rốt cuộc cũng đã dứt. Sau khi mưa tạnh, tiệm bán bánh quế cũng mở cửa trở lại.
Khương Thanh Tố đặc biệt ra ngoài, xếp hàng trước cửa tiệm bánh quế, người mua không ít. Trong tiệm nhỏ thường chỉ có đôi phu thê bận rộn, hôm nay lại có thêm một thiếu nữ chừng mười lăm, mười sáu tuổi. Nàng không cao, thân hình hơi tròn, gương mặt bầu bĩnh giống đứa trẻ không lớn của Chung Lưu, đôi mắt to tròn long lanh, khi cười cong cong nơi khóe mắt, trong tay cầm một thanh dao dài đang cắt bánh quế.
Bánh quế ở Vân Tiên thành được làm thành một khối lớn, sau đó cắt thành từng miếng nhỏ. Thiếu nữ kia tuy động tác không nhanh, nhưng rất cẩn thận, miếng bánh nào cũng nguyên vẹn, đều đặn.
Khương Thanh Tố vận váy dài màu xanh nước, tóc cài trâm ngọc, đứng cuối hàng, nghe thấy thiếu nữ ấy ngọt ngào gọi hai vợ chồng đang bận rộn là “cha, nương”.
Nàng chưa từng gặp thiếu nữ này, chỉ nghe người xếp hàng phía trước nói: “Lão Điền, con gái ông từ Lâm thành về rồi à? Lớn thế này rồi cơ đấy.”
“Phải, trước kia gửi nuôi bên nhà ngoại, bên này bận bịu chẳng chăm sóc được nó. Giờ nó lớn rồi, nên đón về.” Ông chủ họ Điền nhanh nhẹn gói bánh quế đưa cho người kia: “Của ngươi đây, hôm nay ta thêm hai miếng đấy.”
“Ồ, cảm ơn nhé!” Người nọ cầm bánh rời đi, Khương Thanh Tố tiếp bước, phải qua hai người nữa mới tới lượt nàng. Bánh phía trước đã bị mua sạch, chỉ còn hai miếng, nếu muốn ăn nàng phải chờ thiếu nữ kia cắt thêm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play