Chợ sớm ở huyện Sơn Dương vẫn luôn rất nhộn nhịp, không chỉ có dân trong huyện, mà còn có không ít người dân từ các thôn xung quanh cũng tranh thủ đến sớm để mua bán.
Vân Y và Vân Doãn tuy là lần đầu tiên đi rao hàng, nhưng lại không hề lúng túng chút nào. Đặc biệt là Vân Y, chen vào trong đám đông liền ngọt ngào hô lớn:
“Bán quả đơn bì đây! Quả đơn bì ngon lắm! Ăn thử rồi mua, không ngon không lấy tiền!”
Vân Doãn tuy không hoạt bát bằng muội muội, nhưng cũng cố gắng lớn tiếng gọi mời: “Bán quả đơn bì! Quả đơn bì rất ngon!”
Vân Sương vẫn luôn dõi theo hai đứa từ phía sau, thấy cảnh này không khỏi mỉm cười hài lòng.
Tuy nhiên, hai đứa trẻ, dù có rao hàng to đến đâu, cũng dễ dàng bị nhấn chìm giữa dòng người tấp nập. Huống chi mọi người vốn chưa từng nghe đến thứ gọi là “quả đơn bì”, có người nghe thấy tiếng gọi cũng chỉ tò mò nhìn sang, rồi vừa cười vừa lẩm bẩm “Quả đơn bì là cái gì thế?” rồi cứ thế đi qua.
Hai đứa trẻ đã gọi bán suốt gần một khắc mà vẫn chưa bán được miếng nào.
Vân Y và Vân Doãn không khỏi bắt đầu lo lắng, ánh mắt đầy bất lực hướng về phía mẫu thân, nhưng Vân Sương chỉ mỉm cười, mấp máy môi nói: “Không sao, cứ tiếp tục đi.”
Dù nàng chưa từng nuôi con, nhưng từ lâu đã ủng hộ phương pháp giáo dục qua thử thách. Một đứa trẻ nếu luôn được bao bọc trong chốn ấm êm, cha mẹ làm hết mọi việc, cuối cùng chỉ có thể trở thành một đoá hoa mỏng manh yếu đuối.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT