Dáng vẻ này, quả thực còn “phô trương” hơn cả nàng khi nãy.
Vân Sương nhìn hắn, không nhịn được khẽ bật cười.
Từ sau khi rời Hạ Châu, luôn cảm thấy đã rất lâu rồi không thấy nam nhân này mang dáng vẻ hào hùng, đĩnh đạc đầy tự tin như thế.
Hắn là người sinh ra để thuộc về chiến trường.
Chỉ là, nàng lại vì tư tâm, luôn mong hắn có thể rời xa chiến trường ấy.
Giang Tiếu thấy nụ cười trên gương mặt nàng, không nhịn được nhướng mày, cũng khẽ cười theo:
“Ta nói gì mà nàng thấy buồn cười sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT