Nói tới đổ thạch, trước đây Bạch Cảnh chưa từng dính líu gì tới, trong đầu cũng hoàn toàn mù tịt mảng kiến thức liên quan.
Dựa vào tình hình hôm qua mà xét, dị năng của cậu đúng là có thể cảm nhận được phỉ thúy, nhưng hôm qua mới thử có một lần, độ ngẫu nhiên quá lớn, ai biết có áp dụng được với mọi loại phỉ thúy hay không.
“Vẫn là nên thử thêm vài lần cho chắc ăn.” – Bạch Cảnh đứng dậy, thay áo sơ mi sạch sẽ, phối quần dài đen thẳng thớm, rồi rời khỏi phòng.
Cậu tính ghé qua sàn đổ thạch của tập đoàn Cố thị để thử lại, tốt nhất có thể mò ra được quy luật cảm ứng phỉ thúy của dị năng, sau đó mới quyết định có nên bước chân vô con đường đổ thạch hay không.
Sảnh lớn vẫn đông như trẩy hội, chen không lọt người, khỏi mong có chỗ ngồi.
Bạch Cảnh hiểu rất rõ cảm giác này. Dù trên Tinh Võng cũng có thể đặt cược như thường, nhưng giống như coi bóng đá vậy đó, không gì sánh bằng việc ra hiện trường cổ vũ mới khiến người ta máu nóng sôi trào.
Cậu chen đến gần đám đông, ngước mắt nhìn hai màn hình siêu to treo lơ lửng trên không.
Trên đó đang phát quảng cáo dịch dinh dưỡng của Cố thị, đúng loại hôm qua cậu vừa uống.
Bạch Cảnh liếc mắt một cái liền nhớ lại, hôm qua lúc tìm hiểu thông tin cậu cũng từng đọc giới thiệu về tập đoàn này.
Cố thị chính là tài phiệt lớn nhất của đế quốc, gần như thâu tóm toàn bộ thị trường phỉ thúy, ngoài ra các ngành nghề khác cũng không thiếu sự hiện diện của họ.
Nhưng Cố thị không chỉ dừng lại ở đó.
Truyền thống đổ thạch là đi tới sàn, chọn nguyên thạch, rồi giải thạch, căn cứ vào lượng phỉ thúy khai được để tính thắng – thua.
Đổ thạch mười lần thì hết chín lần thua, xác suất thắng cực thấp, nhưng vẫn có vô số người nhào vô như thiêu thân, bởi vì lỡ đâu khai được khối phỉ thúy cao cấp thì đúng là cả đời không cần lo chuyện cơm áo.
Người tham gia truyền thống đổ thạch thì có, nhưng độ phổ biến còn chưa đủ.
Cố thị bèn dựa trên nền tảng này, sáng tạo ra mô hình thi đấu đổ thạch và đặt cược đổ thạch, biến nó thành một màn cuồng hoan toàn dân!
Từ đó về sau, bất kỳ ai cũng có thể đặt cược trên Tinh Võng, cổ vũ tuyển thủ mình yêu thích, tận hưởng cảm giác nghẹt thở và kích thích đến từ đổ thạch.
Mà Cố thị, với tư cách là “ông bầu” của trò chơi, bất luận ai thắng thì họ cũng đều hốt bạc, lại còn dễ dàng bán nguyên thạch, kết nối với tuyển thủ đổ thạch, đồng thời đánh bóng thương hiệu. Nói một cách văn vẻ thì chính là: một mũi tên trúng mười con chim.
Bạch Cảnh lặng lẽ nhẩm tính: mỗi ngày Cố thị tổ chức mười trận đấu đổ thạch, giả sử mỗi người đặt cược một ngàn tinh tệ, tại hiện trường có một ngàn người, không tính đến phần đặt cược trên mạng, mỗi ngày ít nhất cũng thu về một ngàn vạn tinh tệ.
Không hổ là tài phiệt số một đế quốc, đúng là biết kiếm tiền!
Dĩ nhiên, để đảm bảo công bằng, hai tuyển thủ thi đấu cần có thực lực tương đương, cấp bậc không được chênh quá một; nguyên thạch chọn lựa cũng phải đến từ cùng một khu vực, giá cả tương đương.
Mỗi trận sẽ được hệ thống ghép cặp ngẫu nhiên để tránh tình trạng dàn xếp kết quả.
Thời điểm hiện tại là giữa hai trận đấu, đang trong khoảng nghỉ, góc trên màn hình đang đếm ngược ba phút.
Bạch Cảnh theo thói quen quét mắt nhìn quanh, trước tiên loại bỏ nguy cơ, tình cờ thấy tên trung niên Tiêu Quý đang nói chuyện với một thiếu niên có gương mặt thanh tú.
Ngay lúc trận đấu chuẩn bị bắt đầu, thiếu niên kia cắn răng, như thể vừa đưa ra một quyết định trọng đại, đuôi mắt đỏ hoe vì kích động. Ngay sau đó, quang não của hai người đồng thời lóe sáng.
Bạch Cảnh thu hồi ánh mắt, đôi mắt dưới tròng kính màu trà thoáng qua một tia lạnh lẽo – tên Tiêu Quý này lại lừa người mới! Nếu thiếu niên kia thua, kết cục e là bi thảm chẳng khác nào phá sản.
Đếm ngược kết thúc, người dẫn chương trình xuất hiện với vẻ ngoài xinh đẹp dịu dàng:
“Chào mọi người, tôi là MC Đàm Thư, ngay sau đây sẽ là trận đổ thạch thứ hai trong ngày hôm nay!
Đứng phía bên trái tôi là tuyển thủ Thi Hàng, đổ thạch sư cấp hai, mới 18 tuổi đã đạt đến cấp bậc này, tỉ lệ đổ trướng là 14.25%, mọi người vỗ tay hoan nghênh!”
Máy quay lia tới Thi Hàng – một cậu thiếu niên với mái tóc ngắn cá tính, ánh mắt đầy tự tin. Trên bàn phía cậu có năm khối nguyên thạch đã được chọn xong.
“Tiếp theo là đối thủ của cậu ấy – tiểu thư Lâm Na, 23 tuổi, cũng là đổ thạch sư cấp hai, tỉ lệ đổ trướng là 12.75%, vỗ tay nào!”
Lâm Na là một cô gái trầm lặng, vóc dáng mảnh mai, khi lên hình còn mỉm cười nhẹ nhàng chào khán giả.
MC tiếp tục:
“Chúng ta cùng xem năm khối nguyên thạch của Thi Hàng. Đây là nguyên thạch khu D, đơn giá 30.000 tinh tệ mỗi khối, mời mọi người quan sát thật kỹ.”
Nửa bên trái màn hình bắt đầu hiển thị ảnh cận cảnh của năm khối mao liêu, được tái hiện dưới dạng 360 độ thực tế ảo không góc chết, người xem trên mạng có thể xoay lật và chạm vào cảm nhận.
Bạch Cảnh quan sát cẩn thận. Mấy khối này có cái thì màu nâu vàng, có cái đen tuyền, có cái lại xám trắng, kích thước từ cỡ hai nắm tay tới hơn nửa thước, rất đa dạng.
Trong đó có một khối bề mặt lấm chấm màu xanh lục bất quy tắc, đế đá còn phủ một lớp như rêu. Bạch Cảnh đưa tay chạm thử – hệ thống mô phỏng cảm giác rất chân thật – nhưng trong mắt cậu, đây chẳng qua là một cục đá bẩn thỉu.
“Tiếp theo, mời quan sát mao liêu của tiểu thư Lâm Na, cũng từ khu D, đơn giá 30.000 tinh tệ mỗi khối.”
Lúc này nửa bên phải màn hình hiện ra năm khối mao liêu khác, được đánh số từ 6 đến 10.
Giai đoạn kế tiếp là thời gian đặt cược chọn mao liêu, kéo dài 50 phút. Tính ra trung bình chỉ có 5 phút cho mỗi khối, khá là căng.
Xung quanh ai nấy đều nghiêm túc quan sát, vừa xem màu sắc hoa văn, vừa chạm thử bề mặt cảm nhận độ nhám, có người còn dùng đèn chuyên dụng soi sáng từng điểm – trông rất chi là chuyên nghiệp.
Bạch Cảnh nghe thử bọn họ bàn tán, sau đó cũng bắt đầu dùng dị năng cảm ứng.
Cậu thả cảm giác lực vào một khối mao liêu bề mặt da cát vàng, có một mảng giống như lòng đỏ trứng muối. Khối này to cỡ quả bóng đá, bề mặt không quá sần sùi, nghe bên cạnh nói là biểu hiện không tồi.
Cảm giác lực vừa chạm vào một tấc đã phát hiện có chút hoạt tính, nhưng rất mỏng, rõ ràng không đủ để sinh ra phỉ thúy – loại này chắc hẳn chính là cái người ta hay gọi là “dựa da lục”.
---
"Dựa da lục" (tức "Da xanh") trong phỉ thuý có thể hiểu là một loại màu sắc hoặc đặc điểm của phỉ thuý có màu xanh, thường là màu xanh đậm rực rỡ như lục bảo.