“À... Ờm, Bạch Cảnh, cậu đừng nản chí nha.”
Kim Mậu gãi gãi mái tóc ngắn của mình, mặt mũi khổ sở tìm lời an ủi. Dù gì thì bài giảng hôm nay cũng chỉ là kiến thức cơ bản thôi, đến mình còn nhớ được rõ ràng huống chi là người khác.
Chẳng lẽ... Bạch Cảnh thật sự là người đến từ xóm nghèo sao? Không được học hành tử tế?
Trong tinh hệ này, gần như ai cũng có quyền được giáo dục, trừ khu vực xóm nghèo.
Cư dân ở đó gien đa phần đều ở cấp D hoặc thấp hơn, thể chất yếu kém, năng lực cũng chẳng nổi bật, công việc tay chân thì bị máy móc thay thế hết, đến sống còn phải dựa vào trợ cấp tháng của đế quốc.
Từng có quan chức cấp cao muốn thay đổi tình trạng này, nhưng nhanh chóng bị bác bỏ, lý do rất lạnh lùng: "Những người đó không có bất kỳ giá trị nào với đế quốc. Tháng nào cũng được phát trợ cấp là đã quá nhân từ rồi."
Xóm nghèo từ đó đến nay cứ như một vùng đất bị thế giới lãng quên, ai cũng xem nhẹ, để mặc họ sinh tồn lặng lẽ ngoài lề xã hội.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT