Vân Chu cũng bị mê hoặc bởi chất thuần khiết và sắc xanh óng ả của khối phỉ thúy đế vương lục thủy tinh chủng này, nghe vậy thì mỉm cười nhạt: “Ân, Từ gia gia nói đúng, tôi đúng là vận khí tốt thật.”
Tóm lại, cứ quy hết công lao cho vận khí thì sẽ ổn, nhất là khi còn có hai khối mao liêu khác giải ra toàn đồ phế, sẽ không khiến ai nghi ngờ.
“Tiểu Chu, khối phỉ thúy đế vương lục thủy tinh chủng này, chắc là cậu muốn bán chứ?”
Đôi mắt Từ lão gia tử sáng rực đến mức khó mà nhìn thẳng, bị ánh mắt ấy chiếu vào, Vân Chu cảm thấy nếu mình nói không bán, lão gia tử sẽ lập tức lao tới liều mạng với cậu.
Dĩ nhiên đó chỉ là ảo giác, nhưng cũng đủ thấy khối phỉ thúy này quan trọng thế nào với Truyền Thế Châu Báu.
Cậu khẽ vuốt con tiểu ngọc long đang ngủ say trên bàn, nó hôm qua vừa nuốt một khối phỉ thúy vẫn chưa tiêu hóa hết; chờ cậu thu dọn xong chỗ cao băng chủng vụn kia, khối phỉ thúy đế vương lục thủy tinh chủng này cũng không còn cần thiết nữa.
Từ thị và Truyền Thế Châu Báu lại càng cần nó hơn cậu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT