Từ Trạch hơi tái mặt. Đây là khối mao liêu mà hắn xem trọng nhất, đúng là loại băng nhu, nhưng lại mang theo tạp chất bạch miên dày đặc, hoàn toàn vô dụng. Dù có mời thợ điêu ngọc tài nghệ siêu phàm chế tác thành trang sức hay đồ trưng bày thì cũng chỉ đạt chất lượng bình thường của phỉ thúy trang trí, không thể nào bù lại khoản hụt lớn của cửa hàng xa hoa N.
“Sư phó, thử cắt thêm một đường cuối cùng, xem bạch miên ăn sâu tới đâu.”
Là người được ông cụ Từ đích thân chỉ định kế thừa, Từ Trạch nhanh chóng điều chỉnh tâm trạng, hy vọng có thể vớt vát một phần tổn thất.
“Được.” Giải thạch sư phó tán thưởng nhìn hắn một cái, tinh thần không sụp đổ trong tình huống này mà vẫn giữ bình tĩnh như vậy, thanh niên này tuyệt đối không đơn giản.
Ông đưa nửa khối mao liêu bạch miên vào máy giải thạch, men theo đường vân cắt ra ngoài thêm năm sáu phân, cố định vị trí sao cho sát phần vết nứt chỉ còn khoảng bốn phân.
Chừng năm phút sau, tiếng kim loại ma sát chói tai mới ngừng. Giải thạch sư phó lấy hai nửa mao liêu ra, trên mặt còn mang nét cười: “Có chút hy vọng.”
Chỉ thấy hai nửa mao liêu, phần sát vết nứt vẫn là màu xanh táo trong suốt ngả về băng nhu, ẩn ẩn mang cảm giác mát lạnh như băng, gần chạm tới phẩm chất băng loại; còn nửa kia thì rải rác vài sợi bạch miên như tơ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT