Bọn họ đến nơi thì đã gần bốn giờ chiều. Từ Trạch dừng xe ở một bãi đỗ ngầm cách hai con phố, mấy người cùng nhau đi đến lối vào phố Ngọc Thạch.
Ngay cửa có một tấm bia đá lớn, trên khắc bốn chữ “XX Phố Ngọc Thạch”, thoạt nhìn đã nhuốm màu năm tháng.
Con phố này như phố đi bộ, đường hẹp và lộn xộn, xe hơi không thể vào, chỉ có thể đi bộ hoặc đi xe đạp.
Hai bên đường san sát những cửa hàng nhỏ, kiểu dáng đơn sơ, ước chừng có đến vài trăm tiệm. Nhà cửa xám xịt, trang trí đơn giản, hoàn toàn khác với khung cảnh phồn hoa mà bọn họ hình dung.
Điều khiến người ta ngạc nhiên nhất là nơi này hoàn toàn không hợp với thân phận của Từ đại thiếu, khó mà tưởng tượng hắn lại thường lui tới chỗ như thế.
“Nơi này chính là phố Ngọc Thạch à.” Hồng Hải đứng ở lối vào nhìn quanh, “Người thì đông thật, nhưng môi trường đúng là không mấy tốt.”
Tiết Nhất Phàm lại từng nghe chút ít lời đồn về phố Ngọc Thạch: “Đừng thấy chỗ này nhà cửa cũ kỹ, thực ra mỗi ông chủ ở đây tài sản đều trên vài triệu, ngay cả nhà bán đồ ăn vặt ven đường cũng có trong tay không ít nguyên liệu thượng hạng, còn giàu hơn chúng ta nhiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT